Skip to main content

Posts

N.P - Review sách

Bài review sách này là của bạn Phạm Thanh Bình_ Bàn về sách. Một cuốn sách văn học Nhật ám ảnh! Tiểu thuyết bắt đầu từ tập truyện ngắn tên N.P bằng tiếng Anh của cố nhà văn Takase Sarao và lời nguyền của thiên truyện thứ 98 khiến người dịch truyện sang tiếng Nhật tự sát, trong đó có Shōji, người yêu của Kazami. Ám ảnh bởi cái chết người yêu, Kazami đã tìm đến cuốn sách và chính nó đưa cô quen được với 3 đứa con của Sarao: Saki, Otohiko và Sui - em cùng cha khác mẹ với Saki và Otohiko. Mọi chuyện bắt đầu từ đó. N.P ở đây bắt nguồn từ tên bài hát "North Point" ( Điểm Bắc ) nằm trong album Islands của Mike Oldfield. Bìa Sách Bìa mềm, chữ vừa tầm mắt để đọc, nhưng tốt nhất là bọc lại để tránh dơ. Điểm cộng 7/10 Review Điểm nổi bật của câu chuyện là đề tài loạn luân, đồng tính nữ, tình yêu vị thành niên nhưng lại khá mơ hồ trong cõi hiện thực, nhưng càng đi sâu thì điều sự mơ hồ và mật mờ chẳng “đáng” là gì, không biết tác giả banana muốn thế hay người đ

[CẢM NGHĨ CÁ NHÂN VỀ HAI NHÂN VẬT CHÍNH CỦA BẠCH DẠ HÀNH]

Warning: Bài viết có spoil về nội dung truyện! # Bạch_dạ_hành Vì sự tham lam, ích kỉ và dục vọng bẩn thỉu, tởm lợm của những kẻ mà Yukiho và Ryoji gọi là cha, là mẹ mà hai đứa trẻ đáng thương, hai tờ giấy trắng ấy đã bị vò nát, chà đạp biến thành hai tâm hồn méo mó, vẹo vọ, biến thái và nguy hiểm. Không biết trước thời điểm đó xảy ra, Yukiho và Ryoji có chút gì gọi là tuổi thơ hay không nhưng kể từ thời điểm Keigo bắt đầu kể câu chuyện đó, tôi cảm thấy chúng tuy đáng thương nhưng cũng thật ranh ma, máu lạnh và đáng sợ. Xuyên suốt tác phẩm, Keigo đã không cho Yukiho và Ryoji giao tiếp với nhau bằng bất kỳ câu thoại nào, giữa họ không hề có một ánh mắt giao nhau hay xuất hiện cùng một khung hình trừ vài phút ở đoạn cuối. Hai con người với hai cuộc đời vô cùng khác biệt: một cuộc đời hoàn hảo, đẹp đẽ, thanh tao không tì vết với biết bao thành công và sự ngưỡng mộ song hành. Và một cuộc đời tăm tối, nhìn vào chỉ thấy toàn những vết ố đóng mảng thành một màu đen kịt đáng sợ.

[Review sách] Một mảnh trò đời

"Gia đình tỉnh táo nào cũng giống nhau - nhưng mỗi gia đình điên rồ lại điên rồ theo một cách khác nhau." Một mảnh trò đời (tên gốc "A Fraction of the Whole") là tác phẩm đầu tay của nhà văn người Úc Steve Toltz được lọt vào shortlist của giải Man Booker 2008 và từng gây xôn xao văn đàn thế giới. Sơ qua nội dung của Một mảnh trò đời : Câu chuyện diễn ra qua lời kể của hai cha con Martin Dean và Jasper Dean về cuộc đời của Martin Dean, em trai ông ấy là Terry Dean và con trai ông - Jasper Dean, nỗ lực để Martin Dean vượt qua cái bóng của người em trai - một tội phạm được toàn nước Úc yêu mến, và nỗ lực của Jasper Dean để vượt qua cái bóng của người cha- một con người được toàn thể nước Úc căm ghét. Ôi cũng không loạn lắm nhỉ, chỉ có ba người thôi mà, và nếu có ý định đọc cuốn sách hơn 700 trang này thì bạn sẽ còn phải vượt qua một cuộc phiêu lưu về ngôn từ nữa. Vì Steve Toltz đã tạo ra một bữa tiệc thịnh soạn của ngôn từ và những ý tưởng khó có thể tưởng tượn

[Review sách] AI ĐÃ LẤY MIẾNG PHO MÁT CỦA TÔI? -- SPENCER JOHNSON, M.D

Có bao giờ bạn để lỡ mất cơ hội của mình vì sự chần chừ, thiếu tự tin để rồi sau đó hối hận với những lời than vãn “Biết vậy…”,”Nếu như…” không?  Có bao giờ bạn gặp phải thất bại nhưng không dám ra khỏi vùng an toàn của mình để tìm kiếm những cơ hội khác để rồi bạn vẫn luôn trượt dài trong thất bại không?  Có bao giờ bạn luôn mất rấttttttt nhiều thời gian để tiếc nhớ về quá khứ, về những lỗi lầm hoặc một thời vàng son của mình rồi đắm chìm vào nó để mặc những điều tốt đẹp trong tương lai trôi qua không? Có bao giờ bạn rất muốn thử làm một điều gì đó mới lạ trong cuộc sống của bạn, như là học chơi một loại nhạc cụ nào đó, trở thành một Vlogger, hay thử bán hàng online. Nhưng bạn lại luôn đặt ra cho mình hàng trăm nghìn lý do để không bắt tay vào làm chúng, đại loại như là “Mình còn gì có thời gian”, “Mình sẽ thất bại mất”, “Làm điều này sẽ khiến tài khoản của mình thâm hụt chút ít” vân vân và vân vân lý do nữa không? Có bao giờ bạn chỉ ôm mộng về những ý tưởng vĩ đại, nhữn

[Review sách] Dành Hết Cho Em – The Best Of Me

Người ta thường hay nói đến nỗi niềm của người yêu nhưng ít ai nói đến nỗi lòng của người được yêu. Được yêu – nhưng không thể sống trọn vẹn với tình yêu ấy, không thể chạm vào người đã trao mình tình yêu , đó cũng là một nỗi đau Nơi thị trấn nhỏ, Amanda sinh ra trong một gia đình giàu có và danh giá. Theo nhận xét của già Tuck cô ấy có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp, giàu lòng yêu thương, rất kiên nhẫn, thông minh và chắc chắn là một tạo vật sin h đẹp nhất trong thị trấn này. Còn Dawson thì sao, anh hoàn toàn trái ngược hẳn. Anh sinh ra trong một gia đình tệ hại nhất của thị trấn, một cặn bã của xã hội điển hình, một gia đình khét tiếng về tù tội và bạo động nhưng với ý chí, sự mạnh mẽ của mình, anh đã chịu đựng và làm ngược lại tất cả những định kiến mà người ta đã dành cho anh Amanda và Dawson sinh ra là để dành cho nhau, họ yêu nhau bất kể mọi sự khác biệt nhưng, vẫn là chữ nhưng – cuộc đời không bao giờ dễ dàng và bằng phẳng, cuối cùng cả hai đã phải đi theo con đường riêng

[Review sách] Bộ Tứ Tấn Bi Kịch - Barnaby Ross aka Ellery Queen

Xin dành tất cả những lời có cánh nhất, gửi đến bộ tứ tác phẩm về ngài Drury Lane này của Queen. Những lời tán dương tâm thường thực sự không đủ với những gì mà quý ngài Drury đã trình diễn cho chúng ta. Nhưng dù cho ta có khen ngợi ngài thế nào thì mình tin chắc ông già say đắm Shakespear ấy cũng sẽ mỉm cười đầy lịch thiệp và từ chối mà thôi. Ngài Drury là vậy đấy, một quý ông lịch thiệp, sứ giả của chính nghĩa và logic, và dù, theo nhận xét của những kẻ xung quanh, có hơi gàn dở, ẩm ương, thì ngài vẫn luôn là một trong những hình tượng bất diệt. Về ngài Lane, xin có đôi lời phiến diện như vậy, vì nếu nói thêm có thể sẽ gây cho các bạn ấn tượng sai lệch về con người này mất. Có câu "thời thế tạo anh hùng', vậy nên ngài Lane có tài giỏi là thế, nhưng nếu thiếu vắng sân khấu, người nghệ sĩ cũng không thể phô diễn tài năng của mình. Và khi sân khấu đã sẵn sàng, người nghệ sĩ sẽ chẳng thể khước từ được... Xin nhận xét chung về bộ tứ trước tiên. -Đánh giá độ &quo

[Review sách] Cú hích- cuốn sách của tác giả đạt giải nobel 2017

 Với đề tựa: “Cái đập cánh của con bướm có thể gây ra cơn địa chấn ở cách xa nó hàng vạn dặm”. Khá ấn tượng mạng nhiều hàm ý sâu xa. Cú hích - cuốn sách tạo nên sự khác. Cuốn sách đưa cho ta cái nhìn về kiến trúc lựa chọn, giúp ta hiểu về các tác động ảnh hưởng tới lựa chọn giúp ta đỡ bối rối trước những lựa chọn của mình. Hơn cả mong đợi, "Cú hích " còn hấp dẫn hơn thế nữa. Khác với những gì tôi tưởng tượng, nó đem tới một hướng tư duy mới mẻ. Thành công là nhờ những quyết định đúng rút ra từ kinh nghiệm, và kinh nghiệm có được là nhờ những quyết định sai; từ bí quyết đó, hai tác giả đã dẫn ta đến trước nhiều cánh cửa, là những sự lựa chọn trong cuộc sống. Nhưng ở đó không chỉ có mỗi ta mà còn có nhiều người khác, họ thì thầm với ta khiến ta bối rối trước những sự lựa chọn. Vậy thì làm thế nào để vượt qua những định kiến - những cú hích có tác động không nhỏ - và tìm được đúng cánh cửa phù hợp với mình? Tin tôi đi, bạn sẽ không phải thất vọng khi

[Sử Việt 12 khúc tráng ca] Góc nhìn của một admin group hội yêu sách

Mình ít khi copy bài, mà đã copy thì toàn là bài viết tâm đắc. Dưới đây là một bài viết tâm đắc như thế. Bài viết này của admin Trần Hùng đăng trong hội Bình Thư Quán Bài viết nêu cảm nhận về cuốn sách đang hot hiện nay: Sử Việt 12 khúc tráng ca  Trước hết, tôi phải quán triệt rõ, trong gúp có cả fans của Phan & anti-fans của Phan, nhưng nếu các anh chị muốn tranh luận, mời tranh luận lịch sự & văn minh chứ đừng đá cá nhân, nếu không một đao bay đầu đừng trách tôi hạ thủ bất lưu tình (cái này là đề phòng trước, không ý tứ gì hết). Sau nữa, tôi cần khẳng định, đây không phải 1 cuốn biên khảo lịch sử, cũng không phải 1 cuốn tiểu thuyết lịch sử. Nó nằm giữa cái khoảng đó, nằm giữa cái khoảng học thuật & hư cấu. Tôi sẽ gọi nó là 1 tập những chuyện kể lịch sử. Thực tế, sau khi đọc xong cuốn này, tôi thừa nhận tác giả & ê-kíp làm sách đã có lựa chọn khôn ngoan.

[Review sách] “Suối nguồn” đã ảnh hưởng tới tôi như thế nào?

Tôi đã đọc 'Suối nguồn' 2 lần trước đây, một lần 3 năm trước và một lần là năm ngoái. Cả 2 lần tôi đều bỏ dở ở chương 1 và chỉ đến lúc này, khi đã vấp váp một chút ở cuộc sống, tôi mới cầm cuốn tiểu thuyết lên và cố đọc nó được một lần hoàn chỉnh, rồi thì lần 2, lần 3. Tôi đã ngộ ra khá nhiều điều. Dưới đây là một vài review của tôi về cuốn sách cực kỳ kinh điển ấy. . 1. Nó làm tôi mất đi sự xấu hổ khi tiếp cận với những mục đích cuộc sống. Tôi khá nghi ngờ về những truyền thống, đặc biệt là truyền thống của gia đình và quê hương. Đọc cuốn tiểu thuyết củng cố lại cách tiếp cận của tôi một lần nữa. “Vấn đề không phải là ai sẽ cho phép mà là ai sẽ ngăn cản em” – Howard Roark, phần 1 . 2. Nó cũng nhắc nhở tôi rằng làm người giỏi nhất trong việc mình làm tốt hơn nhiều so với việc tìm việc tốt nhất để làm. Cuộc đối thoại cuối cùng của Roark và Cameron đã cho tôi một sức mạnh nào đó thật lớn lao: . “…Cậu có nhớ ngày tôi cố sa thải cậu không?... Quên những gì tôi

Nói về cái thú đọc sách

Nói về việc đọc sách, mình thường hay chia các loại sách ra thành hai loại: cần đọc và thích đọc. Loại sách cần đọc gắn với việc đọc có mục đích và kỳ vọng sau khi kết thúc việc đọc đó ta sẽ lãnh nhận được những điều nhất định. Những cuốn thuộc loại này mà mình đọc chủ yếu là về kinh doanh, Marketing, Bán hàng, Sách hướng dẫn kỹ năng. Khi đã đọc loại này, mình sẽ không xét đến yếu tố thích hay không thích nữa mà sẽ cố gắng bằng mọi cách hoàn thành nó và hạn chế  nhất sự ảnh hưởng của đánh giá trực quan với nội dung sách. Loại còn lại là những cuốn sách mình đọc vì mình thích: sách để thường thức. Những cuốn dạng này mình đọc thường thuộc lĩnh vực lịch sử, văn học, triết học, tâm lý. Vì nó là sách đọc để thỏa mãn sở thích cho nên mình cũng chẳng ép bản thân với việc đọc. Mình sẽ đọc khi nào mình thấy muốn đọc nhất và có thể bỏ dở lưng chừng quyển sách nếu mình không thấy hứng thú nữa. Chẳng có sự gượng ép nào khi đọc những sách này vì mình tôn trọng thời khắc mình sống vì sở thích

Một đoạn trích thú vị về góc nhìn từ một người nước ngoài với Việt Nam.

Ở những nơi ấy, tất cả đều có phần quay cuồng. Nhưng mà ở đây - có Chúa làm chứng cho tôi - mọi thứ còn quay cuồng gấp đôi, không, phải là gấp mười lần như thế! Đây không phải là giao thông nữa, mà là một màn xiếc tập thể. Tôi không hề biết rằng có thể xếp lọt nhiều xe máy đến thế trên đường, giống như nước chảy trên sông vậy. Tôi không hề biết rằng cả một gia đình gồm vợ, chồng với hai đứa con c ó thể thoải mái ngồi lọt trên một chiếc Vespa. Tôi không biết rằng người ta có thể chở cả một cái tủ đá bằng xe máy. Tôi không hề biết rằng người ta vừa có thể hút thuốc, vừa gọi điện thoại, vừa giữ một đứa bé trong lòng, trong khi vẫn đang lái xe máy. Mà mỗi chiếc xe chạy trên đường chỉ có chỗ vừa đủ bằng độ lớn của chính nó thôi, bởi vì bao quanh chiếc xe đó là những chiếc xe khác. Thỉnh thoảng cũng có ôtô, vài người đi xe đạp và khách đi bộ (chúng tôi hay vài khách Tây ba lô khác).

[TỬ Kim Trần] Người phát ngôn của thần chết- Tên truyện chả liên quan gì đến nội dung

 Quyển Người phát ngôn của thần chết này đọc riêng một mình nó cũng có thể coi là cũng được. Nhưng nếu xếp nó cạnh những đứa con khác của Tử Kim Trần như Mưu Sát, Đứa Trẻ Hư hay là Đêm Trường Tăm Tối thì thấy nó thấp bé nhẹ cân hơn hẳn, nói phũ tí là thất bại. 1. Tình tiết chiếc xe biến mất (này không phải spoil, trên bìa sau có rồi) được xoáy nhiều nhất, cố gắng làm màu nhất, được nhắc đi nhắc lại là ảo diệu nhất, thì thật ra thủ pháp cũng không quá phức tạp, người đọc có thể đoán được một phần. 2. Tác giả không viết theo motip cũ biết trước hung thủ từ đầu truyện nữa , của đáng tội viết thế mãi cũng nhàm thật, nhưng hung thủ bị tóm chỉ là do sơ suất để lộ "đặc điểm nhận dạng" quá dễ nhớ, tức là hung thủ đen thôi đỏ quên đi. Dù sau đó cảnh sát có nói là dù không bị lộ vì cái đó thì sớm muộn cũng bị lộ vì bọn anh đi tìm đúng hướng rồi, nhưng vẫn phải nói là bọn anh ăn may đi hihi. 3. Tác giả muốn nhấn mạnh ý " sự thật quan trọng hay thành tích phá

[Review sách] Đứa trẻ hư- Tử Kim Trần

CHU TRIỀU DƯƠNG, một thần đồng toán học cấp II với trí tuệ xuất chúng, nhưng vì gia đình cậu bố mẹ ly hôn, bố có gia đình mới, bỏ bê hai mẹ con cậu nên tính tình hướng nội, trầm cảm cô độc, ở trường hay bị bắt nạt không có bạn bè. Bỗng một ngày ĐINH HẠO, bạn cùng lóp với cậu hồi tiểu học, dẫn theo PHỔ PHỔ, cô em gái kết nghĩa tìm đến nhà cậu sau khi bỏ trốn khỏi cô nhi viện vì bị lạm dụng. Hoàn cảnh cả hai đứa này cũng chẳng khá hơn Triều Dương bao nhiêu, thậm chí còn thê thảm hơn nhiều. Ban đầu Triều Dương lo sợ chúng sẽ khiến cậu bị liên lụy vì chúng đã từng đánh nhau và giết người. Nhưng rồi sau đó xảy ra bao nhiêu chuyện, bộ ba dần dần tin tưởng nhau, thân thiết nhau hơn nữa. Bắt đầu từ vụ đi chơi khu du lịch chỗ mẹ Triều Dương làm việc vô tình quay được video TRƯƠNG ĐÔNG THĂNG giết hại bố mẹ vợ, đến vụ giết chết CHU TINH TINH, em gái cùng cha khác mẹ với Triều Dương vì quá phẫn uất, tất cả nhân vật trong truyện đã bị cuốn vào vòng xoáy khủng khiếp của âm mưu, dố