Skip to main content

[Review sách] “Suối nguồn” đã ảnh hưởng tới tôi như thế nào?

Tôi đã đọc 'Suối nguồn' 2 lần trước đây, một lần 3 năm trước và một lần là năm ngoái. Cả 2 lần tôi đều bỏ dở ở chương 1 và chỉ đến lúc này, khi đã vấp váp một chút ở cuộc sống, tôi mới cầm cuốn tiểu thuyết lên và cố đọc nó được một lần hoàn chỉnh, rồi thì lần 2, lần 3. Tôi đã ngộ ra khá nhiều điều.

Dưới đây là một vài review của tôi về cuốn sách cực kỳ kinh điển ấy.
.
1. Nó làm tôi mất đi sự xấu hổ khi tiếp cận với những mục đích cuộc sống. Tôi khá nghi ngờ về những truyền thống, đặc biệt là truyền thống của gia đình và quê hương. Đọc cuốn tiểu thuyết củng cố lại cách tiếp cận của tôi một lần nữa.
“Vấn đề không phải là ai sẽ cho phép mà là ai sẽ ngăn cản em” – Howard Roark, phần 1
.
2. Nó cũng nhắc nhở tôi rằng làm người giỏi nhất trong việc mình làm tốt hơn nhiều so với việc tìm việc tốt nhất để làm. Cuộc đối thoại cuối cùng của Roark và Cameron đã cho tôi một sức mạnh nào đó thật lớn lao:
.
“…Cậu có nhớ ngày tôi cố sa thải cậu không?... Quên những gì tôi nói lúc đó đi… Đó không phải toàn bộ câu chuyện… Nó hoàn toàn xứng đáng…”
Và sẽ đến một ngày tôi có thể kiểm chứng được câu chuyện đó dựa trên những lựa chọn của cuộc đời mình.
.
3. Nó đã thôi thúc tôi cố gắng đạt tới sự hoàn mỹ thay vì thỏa mãn với những điều tầm thường. Nó khắc sâu vào đầu tôi rằng sẽ luôn có một người biết rất rõ khi tôi làm ra những thứ vớ vẩn, rác rưởi – đó là vị quan tòa công bằng nhất với mỗi con người – chính bản thân tôi.

“…Đó là hành động vị kỷ nhất mà anh có thể chứng kiến một người thực hiện…” – Roark nói trong phần 1 khi kiên quyết từ chối tòa nhà ngân hàng Mahattan.
.
4. Nó khiến tôi nhận ra tầm quan trọng trong việc độc lập khi ra quyết định cho bản thân mình. Cũng như khi tôi không thích những người khác quyết định hộ tôi, tôi nhận ra rằng tôi không có quyền quyết định hộ mọi người. Thực tế, đó sẽ là một sự xúc phạm đối với trí tuệ của họ.
.
“… Nếu con thuyền này chìm, tôi có thể chết để cứu ông. Nhưng tôi sẽ không thể nào và không bao giờ sống vì ông được…” – Roark nói với Wynand trong phần 4 trên chiếc du thuyền.
.
5. Thiếu vắng đi những điều kiện tốt thậm chí kể cả là gia đình, có thể là một cú hích cực lớn. Roark đã không bị những người bảo thủ với những tư tưởng lỗi thời gây ảnh hưởng và những người đó không bao giờ có thể chạm tới tư duy của anh được. Mặt khác Keating dù có người mẹ hết lòng chăm sóc anh nhưng cũng là tác nhân dẫn anh tới những quyết định sai lầm lớn nhất trong cuộc đời, sự nghiệp của mình: bắt anh phải học kiến trúc thay vì theo đuổi đam mê của anh là mỹ thuật, bắt anh lấy Dominique thay vì Katie,… Anh đã không thể tìm ra được bất cứ lý do nào để tôn trọng những đòi hỏi của bà ngoại trừ một lý do duy nhất: bà là mẹ của anh.

Điều này đã dạy tôi cách nhìn vượt ra khỏi bản thân câu chuyện và tìm cách thấu hiểu những triết lý ẩn chứa bên trong. Xin trích lại đoạn mà tác giả Ayn Rand đã viết trong dịp kỷ niệm cuốn sách được tái bản lần thứ 25, những lời ngắn gọn mà tôi thấy tâm đắc nhất:
.
“… Bản chất của con người, hay bất kỳ sinh vật sống nào khác, không phải là đầu hàng, bằng cách tự phỉ nhổ vào mặt mình và nguyền rủa sự tồn tại của bản thân; điều này thực ra đòi hỏi cả một quá trình suy đồi mà tốc độ của nó phụ thuộc vào mỗi cá nhân. Có người bỏ cuộc khi lần đầu tiếp xúc với áp lực; một số người mặc nhiên đầu hàng, một số thì cứ thế đi xuống và mất dần ngọn lửa mà thậm chí chính bản thân họ cũng không biết tại sao…”

“… Tôi không quan tâm vấn đề trong mỗi thế hệ chỉ có một vài người hiểu rõ và đạt được nhân dạng thật sự của con người , số còn lại sẽ phản bội nó. Chính số ít này mới là những người xoay chuyển thế giới và trao tặng ý nghĩa cho cuộc sống, và chính số ít này mới là những người mà tôi muốn hướng tới. Những người còn lại tôi không muốn bận tâm. Họ không hề phản bội lại tôi hay cuốn sách này. Họ chỉ phản bội chính linh hồn mình mà thôi.”
Ryan Vũ

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng gọi nơi hoang dã - Tuyệt phẩm của nhà văn Jack London

“Tiếng gọi nơi hoang dã” là một tuyệt phẩm kinh điển của nhà văn đại tài người mỹ Jack London. Cuốn tiểu thuyết kể về cuộc hành trình tìm về cuội nguồn hoang dã nguyên thủy của chú chó Buck. Từ một chú chó thuần hóa vốn sống yên bình với con người, chú dần tìm về với cuộc sống thiên nhiên hoang dại của một con sói, do dòng dời đưa đẩy và số phận nghiệt ngã mà chú phải trải qua. Tôi không mấy ấn tượng khi đọc những trang đầu của cuốn sách, nhưng khi càng  lật, tôi càng bị cuốn hút bởi ngòi bút của tác giả, tình tiết càng lúc càng gay cấn và khắc nhiệt. Tuy nhiên, trong mạch truyện vẫn có những khoảng “êm dềm” để tôi được nghỉ ngơi và thư giãn cùng với Buck trước khi tiến tới những cuộc hành trình và những biến cố tàn khốc hơn. Rồi những trận chiến khốc liệt của những con thú, những cơn khát máu, tác giả khiến cho tôi cũng phải điên dại theo cái cách mà ông miêu tả. Đúng như cái tên “ tiếng gọi nơi hoang dã”, nó khiến người đọc như đang bị mời gọi vào cái thế giới hoang dã của bầy t

[Charles Dicken] Những kỳ vọng lớn lao – Hành trình trưởng thành đi lên từ tuổi thơ đầy nỗi sợ hãi

Tác phẩm là cả thế giới trong Pip trẻ thơ, Pip biến đổi, Pip vận động, Pip hoàn thiện. Những kỳ vọng lớn lao là một câu chuyện kỳ lạ, ly kỳ nhưng đầy sự bình dị, giản đơn và đầy tính xây dựng. Tuổi thơ của Pip – lò rèn của Joe, Tuổi trẻ […] The post [Charles Dicken] Những kỳ vọng lớn lao – Hành trình trưởng thành đi lên từ tuổi thơ đầy nỗi sợ hãi appeared first on Reviewsach.net .

[Sử Việt 12 khúc tráng ca] Góc nhìn của một admin group hội yêu sách

Mình ít khi copy bài, mà đã copy thì toàn là bài viết tâm đắc. Dưới đây là một bài viết tâm đắc như thế. Bài viết này của admin Trần Hùng đăng trong hội Bình Thư Quán Bài viết nêu cảm nhận về cuốn sách đang hot hiện nay: Sử Việt 12 khúc tráng ca  Trước hết, tôi phải quán triệt rõ, trong gúp có cả fans của Phan & anti-fans của Phan, nhưng nếu các anh chị muốn tranh luận, mời tranh luận lịch sự & văn minh chứ đừng đá cá nhân, nếu không một đao bay đầu đừng trách tôi hạ thủ bất lưu tình (cái này là đề phòng trước, không ý tứ gì hết). Sau nữa, tôi cần khẳng định, đây không phải 1 cuốn biên khảo lịch sử, cũng không phải 1 cuốn tiểu thuyết lịch sử. Nó nằm giữa cái khoảng đó, nằm giữa cái khoảng học thuật & hư cấu. Tôi sẽ gọi nó là 1 tập những chuyện kể lịch sử. Thực tế, sau khi đọc xong cuốn này, tôi thừa nhận tác giả & ê-kíp làm sách đã có lựa chọn khôn ngoan.