“Theo như kinh nghiệm đã dạy tôi, ý tốt không phải là thứ đáng tin. Thời hạn sử dụng của “ý tốt” chỉ kéo dài chừng nào người ban phát lòng tốt chưa thu hồi nó lại, và kiểu “ý tốt” một sớm một chiều đó thì nhiều vô số” – Choi Hyun Soo
Đây là cuốn tiểu thuyết trinh thám Hàn Quốc đầu tiên và duy nhất trong tủ sách của tôi, và thậm chí tôi còn không chắc nó có phải một cuốn tiểu thuyết trinh thám hay không nữa. Nói ngắn gọn thì 7 năm bóng tối kể về ba chuyến hành trình có chung khởi điểm, và chung một kết thúc. Hành trình trả thù của một người cha có con gái bị sát hại do tai nạn xe hơi (một kế hoạch chặt chẽ, bệnh hoạn và kiên trì đến rợn người suốt bảy năm dài đằng đẵng, dù xuất phát điểm của nó theo tôi nghĩ không phải là từ tình thương con), hành trình thoát ra khỏi bảy năm đầy bóng tối của cậu con trai hung thủ gây ra vụ án ấy, và hành trình đi đến tận cùng sự thật của một người không-liên-quan.
Nhân vật chính của truyện cũng không nhiều, mà không gian của truyện cũng nhỏ bé nốt. Oh Young Je là một bác sĩ nha khoa đã li dị vợ, sống cùng con gái Se Ryung tại làng Se Ryung, nơi có hồ Se Ryung, có vườn ươm Se Ryung, nơi mà mọi địa danh đều nhắc đến tên cô bé ấy. Choi Hyun Soo, một vận động viên bóng chày hết thời, một kẻ nghiện rượu đến bệ rạc nhưng yêu thương con trai hết lòng, cũng chuyển đến ngôi làng ấy cùng gia đình. Tiếp theo là Seung Hwan, “ông chú” mê lặn biển sống cùng phòng với nhân vật cuối cùng – Seo Won – con trai Hyun Soo. Cuộc đời của những con người ấy tình cờ đập vào nhau trong một buổi tối định mệnh cách đây bảy năm, rồi cứ thế vặn xoắn lấy nhau, kéo nhau xuống tận đáy như một dòng nước xoáy. Tôi chưa bao giờ biết một dòng nước xoáy trên biển sẽ như thế nào, có lẽ nó giống như thế này chăng, nó cuốn ta xuống tận nơi sâu thẳm đen ngòm, mặc cho ta vùng vẫy đến điên cuồng, và sẽ thả ta ra lúc ta quyết định buông xuôi tất cả. Cuộc đời Hyun Soo là như thế đó, và cuộc đời của những người còn lại cũng có khá hơn hay không? Sống dưới danh nghĩa con trai của một kẻ giết người, chuyển trường, chuyển nhà liên tục, một cuộc sống không người thân, không bạn bè, chỉ có ông chú Seung Hwan bên cạnh. Những tờ báo về vụ án năm xưa xuất hiện liên tục, không ngừng quấy nhiễu cậu, trong thực tại hay trong cả những giấc mơ. Đến một ngày, khi cuộc đời đã giáng cho cậu một cú quá mạnh, thậm chí cả điểm tựa cuối cùng là Seung Hwan cũng đột ngột biến mất, cậu phải ngưng chạy trốn, lật lại từng trang quá khứ, để biết bí mật gì đã bị chôn vùi, và điều gì đã thực sự xảy ra vào bảy năm về trước.
Cả cuốn truyện ngột ngạt, nặng nề đến mức làm tôi nghẹt thở, không buông lỏng ra một giây phút nào. Lối kể chuyện đan xen giữa thực tại và bảy năm về trước càng khiến người đọc không thể mất tập trung. Miêu tả tâm lý nhân vật vô cùng hợp lý và xuất sắc. Hệ thống nhân vật chính lẫn nhân vật phụ không nhiều, và tất cả đều có quá khứ (và kỳ lạ là quá khứ của ai cũng không hề sáng sủa), đều là nguyên nhân trực tiếp hay gián tiếp đẩy họ biến thành con người của ngày hôm nay. Truyện nặng về tính tâm lý hơn là tính trinh thám, vì thủ phạm cũng đã hiện ra sau mấy chương đầu rồi. Câu hỏi lớn nhất đeo đẳng suốt tác phẩm có lẽ chỉ là, sự thật đằng sau vụ việc là như thế nào; và rồi Hyun Soo sẽ đối diện ra sao với sự thật đó đây? Liệu cậu có thể thoát khỏi cái dòng nước xoáy đã cuốn cậu xuống tận đáy, đã khiến cậu vẫy vùng trong nó suốt bảy năm qua?
Trong cả tiểu thuyết đen tối này, hai chi tiết sáng sủa làm lay động tôi nhất, đó là lòng tốt vô điều kiện (hay phải chăng có đôi chút do sự hối lỗi) của Seung Hwan đối với Hyun Soo và “đội trưởng”, và tình yêu thương không bờ bến của Choi Hyun Soo với con trai mình, cái tình yêu nói một cách ngắn gọn là: “Nếu như có ai đó hỏi chồng cô, rằng anh có sẵn sàng đem mạng sống của mình ra để bảo vệ “ai đó” không, anh ấy sẽ trả lời là có. Nếu hỏi, vì “ai đó”, anh có thể vất bỏ tất cả, bao gồm cả bản thân mình không, anh ấy cũng sẽ trả lời giống như vậy. Cuối cùng, dù có hỏi anh ấy, nếu như cách bảo vệ “ai đó” chính là vứt bỏ người đó, liệu anh ấy có thể vứt bỏ người đó không, thì vẫn sẽ được nghe câu trả lời là “Có””.
Review bởi bạn Nhã Nguyễn
Comments
Post a Comment