Skip to main content

Review sách Một Lít Nước Mắt - Kito Aya


Trong khoảnh khắc cuối cuộc đời của cô, cô vẫn cứ hi vong; được sống sao cho trọn vẹn mà không hề hối hận. Đó là ý nghĩa quyển nhật ký của cô gái tên là Kito Aya, một câu chuyện về nghị lực phi thường chống lại bệnh tật chứa đầy đắng cay và nỗi đau. Không chỉ vậy, câu chuyện của cô chứa đựng về khát khao được sống và được đi lại trong suốt hành trình cô đang chống chọi bệnh tật thoái hóa tiểu não mặc dù bản thân cô biết được sẽ chẳng có hi vọng gì, thậm chí, cô biết được rằng một điều tồi tệ hơn theo từng ngày, nhưng cô làm sao có thể chọn được điều mình muốn ngoài việc chấp nhận nỗi đắng cay đó, và phải chống lại nó bằng chính nghị lực của cô.

Lối câu chuyện diễn biến từ lúc khỏe cho tới lúc cô không thể viết được nữa. Lúc cô không thể viết được nữa thì được kể qua từ phía mẹ cô và bác sĩ cho tới lúc cô gái Aya qua đời. Không có một lối tâm lý hồi hộp, không hề có chút từ ngữ buồn bã hay vấp ngã của cô, thay vào đó là những câu chữ nói về cuộc sống, hành trình chống chọi bệnh tật lẫn cả sự lạc quan và nghị lực của cô gái. Đây có thể nói là một con người luôn khát khao có một cuộc sống yên bình và ngoài trời kia đã gần như quá xa xỉ với con người của cô nhưng cô vẫn muốn sống, bởi thân xác của cô được sinh ra bởi bố mẹ của cô, cô tự nghĩ nếu không sống cho bản thân thì cũng nghĩ tới bố mẹ của cô - người luôn bên cạnh cô trong những lúc nỗi đắng cay đổ dồn vào đời cô như những con sóng thần đè vào lòng cuộc đời cô.
Cũng kể từ khi đọc xong câu chuyện của bé Kito Aya, mình cũng tự nhận rằng, những điều nhỏ nhặt nhất cũng chính là cái tạo ra sự lớn lao hơn bao giờ hết, như cô gái Aya thèm khát được chạy nhảy, được đi và sống cuộc sống bình thường như bao nhiêu người khác, khi cô không thể đi tiếp được nữa cô cũng chấp nhận vui vẻ và sống sao cho thật ý nghĩa.
Giản dị về suy nghĩ theo chiều lối lạc quan ấy, đôi khi cô cũng ngã ngục và khóc, thất vọng về bản thân càng lúc trở lên vô dụng, dựa dẫm vào người khác hơn, có lần cô tự hỏi tại sao cô lại được sinh ra mà hứng phải căn bệnh quái ác này cơ chứ? Nhưng cô được động viên kích lệ bởi mẹ cô, người luôn yêu thương cô vô bờ bến, có những lúc cô gái đã thất vọng về bản thân cô như thế nào, nhờ chính mẹ cô mà cô đã chấp nhận bản thân mắc phải căn bệnh quái ác càng lúc tệ hơn theo từng ngày. Mẹ cô khi trông thấy cô ngã xuống và bò đi, Mẹ cô đã đau đớn, nhận ra rằng rồi ngày nào đó đứa con gái của mình sẽ không thể nào chống chọi căn bệnh này được nữa, và nhất rằng căn bệnh này chưa hề có phương thức chữa rị, nhưng mẹ cô gái không hề nao nún mà bỏ cuộc, vẫn cứ chăm lo và ở bên cạnh cô gái Aya tới lúc cuối đời.Dường như không chỉ riêng cô gái có nghị lực, mà cả người Mẹ cũng thế.
Tất cả chúng ta đôi khi hứng phải nỗi cay đắng, thất bại trong cuộc đời, nhưng chưa bao giờ học cách chấp nhận, đứng dậy và đi tiếp như cô bé Aya, mà thay vào đó là sự lẩn trốn cũng như sự ngụy biện cho bản thân chỉ để cứ nằm ỳ ạc mãi ở con đường mà không đi tiếp. Khi người đàn ông bị tai biến liệt cả người trông thấy cô bé Aya thì bỗng dưng ông rơi nước mắt, ông tự nhận ra rằng ông đã buông xuôi, tự cho mình có cớ để không đi tiếp, sống buông thả theo cách sóng gió đẩy đưa tới đâu thì tới. Gần như không chỉ riêng với người đàn ông liệt gần nửa người đó, mà cả cho những bệnh nhân xung quanh được tiếp sức về nghị lực đó.
Đây cũng có thể sẽ là quyển sách cho những người đang thiếu sức sống, thiếu nghị lực nhất, chúng ta sẽ nhận ra rằng có những con người thèm khát được đi, được hát và đó đây nhất, cũng như những con người đó thèm khát được bình thường như chúng ta. Đôi khi họ sẽ tự hỏi tại sao chúng ta có cơ thể bình lặng hoặc bình lặng về tinh thần mà tự chuốc lấy cái chết hay nhưng điều tồi tệ khác. 
Một quyển sách không hề có chút gay cấn hay bất kỳ điều nào đó, đơn giản chỉ là một cau chuyện buồn về cô gái được khát khao sống và đầy nghị lực chống chọi lại căn bệnh nghiệt ngã.

(Bài review của bạn Phạm Thanh Bình)

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng gọi nơi hoang dã - Tuyệt phẩm của nhà văn Jack London

“Tiếng gọi nơi hoang dã” là một tuyệt phẩm kinh điển của nhà văn đại tài người mỹ Jack London. Cuốn tiểu thuyết kể về cuộc hành trình tìm về cuội nguồn hoang dã nguyên thủy của chú chó Buck. Từ một chú chó thuần hóa vốn sống yên bình với con người, chú dần tìm về với cuộc sống thiên nhiên hoang dại của một con sói, do dòng dời đưa đẩy và số phận nghiệt ngã mà chú phải trải qua. Tôi không mấy ấn tượng khi đọc những trang đầu của cuốn sách, nhưng khi càng  lật, tôi càng bị cuốn hút bởi ngòi bút của tác giả, tình tiết càng lúc càng gay cấn và khắc nhiệt. Tuy nhiên, trong mạch truyện vẫn có những khoảng “êm dềm” để tôi được nghỉ ngơi và thư giãn cùng với Buck trước khi tiến tới những cuộc hành trình và những biến cố tàn khốc hơn. Rồi những trận chiến khốc liệt của những con thú, những cơn khát máu, tác giả khiến cho tôi cũng phải điên dại theo cái cách mà ông miêu tả. Đúng như cái tên “ tiếng gọi nơi hoang dã”, nó khiến người đọc như đang bị mời gọi vào cái thế giới hoang dã của bầy t

[Charles Dicken] Những kỳ vọng lớn lao – Hành trình trưởng thành đi lên từ tuổi thơ đầy nỗi sợ hãi

Tác phẩm là cả thế giới trong Pip trẻ thơ, Pip biến đổi, Pip vận động, Pip hoàn thiện. Những kỳ vọng lớn lao là một câu chuyện kỳ lạ, ly kỳ nhưng đầy sự bình dị, giản đơn và đầy tính xây dựng. Tuổi thơ của Pip – lò rèn của Joe, Tuổi trẻ […] The post [Charles Dicken] Những kỳ vọng lớn lao – Hành trình trưởng thành đi lên từ tuổi thơ đầy nỗi sợ hãi appeared first on Reviewsach.net .

[Sử Việt 12 khúc tráng ca] Góc nhìn của một admin group hội yêu sách

Mình ít khi copy bài, mà đã copy thì toàn là bài viết tâm đắc. Dưới đây là một bài viết tâm đắc như thế. Bài viết này của admin Trần Hùng đăng trong hội Bình Thư Quán Bài viết nêu cảm nhận về cuốn sách đang hot hiện nay: Sử Việt 12 khúc tráng ca  Trước hết, tôi phải quán triệt rõ, trong gúp có cả fans của Phan & anti-fans của Phan, nhưng nếu các anh chị muốn tranh luận, mời tranh luận lịch sự & văn minh chứ đừng đá cá nhân, nếu không một đao bay đầu đừng trách tôi hạ thủ bất lưu tình (cái này là đề phòng trước, không ý tứ gì hết). Sau nữa, tôi cần khẳng định, đây không phải 1 cuốn biên khảo lịch sử, cũng không phải 1 cuốn tiểu thuyết lịch sử. Nó nằm giữa cái khoảng đó, nằm giữa cái khoảng học thuật & hư cấu. Tôi sẽ gọi nó là 1 tập những chuyện kể lịch sử. Thực tế, sau khi đọc xong cuốn này, tôi thừa nhận tác giả & ê-kíp làm sách đã có lựa chọn khôn ngoan.