Bài viết review sách này là của bạn Chiêm Thành Thông.
Tôi chọn đọc cuốn sách này vì hai chữ "Tây Tạng" chứ không phải vì tác giả là Trần Khôn. Dù đôi lần xem anh ta trên phim ảnh, tôi biết chắc đây là diễn viên thực lực, khả năng Trần Khôn tới đâu thì quả thật chưa được biết.
Trần Khôn không nói quá nhiều về Tây Tạng trong quyển sách này, có lẽ đây vẫn là một chủ đề quá nhạy cảm ở Trung Quốc. Tác giả chủ yếu mượn chuyến đi bộ hành cùng 10 bạn sinh viên để chia sẻ những trải nghiệm của đời mình.
Trần Khôn chia sẻ anh là người lạc quan trong bi quan. Cách nhìn thực tế và có phần tăm tối về cuộc sống xuất phát từ những năm tháng thơ ấu gian khó của một đứa trẻ tỉnh lẻ, sống trong gia đình có cha và mẹ ly hôn. Trần Khôn không hy vọng nhiều vào sự nghiệp ca hát hay diễn xuất. Mọi thứ với anh đều là sự "trùng hợp", nhưng với tài năng thiên bẩm của mình, Trần Khôn liên tục gặp các quí nhân ủng hộ và nâng bước thành một trong những diễn viên hàng đầu Trung Quốc.
Trong đoạn giữa của khúc quanh, Trần Khôn luôn cảm thấy khó khăn khi dù mọi mục tiêu cuộc sống về vật chất đều được thoả mãn, nhưng trong tâm hồn luôn cảm thấy canh cánh về sự bất an. Anh coi nhẹ thành tựu sự nghiệp của mình vì trong đó, Trần Khôn luôn cảm thấy mình được ưu đãi bất ngờ.
Giai đoạn đó kéo dài 5 năm...và Trần Khôn thoát khỏi nó bằng phương pháp thiền.
Con người mới của Trần Khôn - tác giả sách 36 tuổi, thật ra, vẫn còn đó những mâu thuẫn chưa thể dung hoà. Anh lạc quan trong sự bi quan, nghiêm khắc tận tâm nhưng đôi khi không thể kiềm chế lòng mình trước hạnh phúc bình dị của đời người, luôn khống chế cảm xúc nhưng dễ dàng bộc lộ sự yếu đuối trước Châu Tấn - người bạn thân thiết nhất.
Nếu con người được góp lại bởi hàng loạt mảnh ghép khác nhau, ở câu chuyện của Trần Khôn chúng ta sẽ tìm thấy những điều hợp với mình và cũng có những điều ta không thể chấp nhận.
Vì không phải lúc nào chúng ta cũng có thể trải nghiệm đủ đầy về cuộc sống nếu không nhìn vào bài học của người khác từng đi qua - ở đây là Trần Khôn và câu chuyện nhiều tâm tư của anh ta. Và điều nữa, vì là tuỳ bút do chính tác giả chắp bút, điều đó không tránh khỏi việc Trần Khôn viết chính những điều anh ta muốn chúng ta đọc, hơn là sự thật. Vẫn có những thứ anh ta phải giấu nhưng suy cho cùng, phần nổi của tảng băng cũng đã đủ thoả mãn.
Ghé thăm Blog Review sách để xem thêm những bài review sách khác hay & bổ ích các bạn mọt sách nhé!
Comments
Post a Comment